Thứ Bảy, 1 tháng 1, 2011

(¯`°•.(¯`°•.Một Chút Thơ.•°´¯).•°´¯)


Lặng Lẽ Chiều Ðông
Lặng lẽ chiều rơi nhớ một người
Hoàng hôn khuất núi tít mù khơi
Mây sầu giăng kín khung trời tím
Gió chẳng buồn reo nhẹ tiếng cười

Lặng lẽ chiều đông tuyết tuyết bay
Ðường xưa lối cũ mộng giăng đầy
Tuyết rơi phủ kín bàn chân nhỏ
Lặng bước một mình ngậm đắng cay

Lặng lẽ chiều nay chỉ chỉ em
Mi vương ngấn lệ ướt nỗi niềm
Tình riêng xin gởi về nơi ấy
Biết đến bao giờ … mộng ấm êm !?

Lặng lẽ đêm buồn lệ ướt mi
Bao nhiêu kỷ niệm mãi ôm ghì
Phương xa anh hỡi … còn thương nhớ ?
Hay chỉ mình em sầu lụy bi !?



Trái Tim Sầu Hoang Dại
Sao cứ viết lời tự tình chi nhỉ !?
Em biết rằng không thể gởi đến anh!
Em vẫn nuôi hy vọng rất mong manh !
Em biết thế … không viết dường như thiếu !

Em vẫn viết nhưng nghĩ hoài không hiểu !?
Viết làm gì và viết gởi cho ai?!
Dệt thơ sầu … gói ghém cuộc tình phai !
Tay gõ phím gạch dài lên chữ nhớ !

Trong lặng lẽ em nghe tim than thở
Vẫn nhịp đều hay bỏ lỡ phút giây?
Mặc đời trôi hay níu kéo từng ngày?
Làm sao kéo … đành buông lơi tất cả ...

Nghe lạc lõng giữa đất trời nghiêng ngã
Kỷ niệm nào chìm đắm giữa mù khơi
Còn lại gì cho nhau nữa anh ơi !?
Tình đã hết trái tim sầu hoang dại !



Buồn Không Tên
Có nỗi buồn không tên … rất lạ
Muốn buông bỏ theo tháng ngày trôi
… Vẫn cô đọng … nỗi buồn muôn thuở
Sao vẫn tràn như nước bể khơi

Bờ bến xưa … thuyền tình vẫn đợi
Lệ tuôn trào … ngập cả trời mơ
Bàn chân nhỏ cát hằn in dấu
Con sóng về hung hãn cuốn đi

Có nỗi buồn không tên … rất lạ
Một mình em ngóng đợi mòn hơi
Nỗi buồn đó có tên anh nhỉ !?
Em hỏi thầm … sao hết lệ rơi ?

……………
Người hỏi em sao môi biếng nói?
Hãy cho người nhẹ trói vành môi
Ðể người lau giọt sầu mi ướt
Hãy để người trao trọn dấu yêu !



Sinh Nhật Buồn …

Em thắp cho em ngọn nến hồng
Nến run rẩy cháy giữa hư không
Như thầm chia sẻ cùng em đó
Sinh nhật mình em với nến hồng

Em thắp cho em ngọn nến buồn
Lung linh như giọt lệ thầm tuôn
Ừ thì cứ khóc ngày sinh nhật
Nến sưởi giùm em … lạnh ngập hồn

Em thắp cho em … nến rưng rưng
Thời gian trôi mãi chẳng điểm dừng
Nến cười lặng lẽ … hay nến khóc ?
Sáp chảy quanh mình vẫn lạnh run

Em đếm tuổi em, đếm ngậm ngùi
Ðếm từng ngày nhớ … với thương yêu
Ðếm trong lặng lẽ, trong cô quạnh
Ngày sinh nhật buồn … chúc anh vui …


 
Tháng Hai Muôn Thuở
Mùa yêu thương là tháng hai muôn thuở
Tạc chữ tình theo gió gởi người mơ
Kết chữ yêu bằng năm tháng mong chờ
Dệt thương nhớ bằng vần thơ áo não

Ðóa hồng thắm anh tặng em ngày đó
Giữ nguyên màu hương sắc thuở yêu đương
Dẫu xa xôi muôn hướng vạn nẻo đường
Em giữ mãi cuộc tình không biên giới

Thơ em viết vạn nhớ nhung xin gởi
Ðến người thương muôn thuở chẳng tàn phai
Dẫu nơi đây em đau buốt hình hài
Vẫn nguyện ước anh thôi đừng vương vấn

Em nơi đây vẫn thương đau khóc hận
Tự trách mình sao để mộng tình rơi
Ðể bây giờ dù có nói vạn lời …
Anh không thấu ... vẫn yêu anh bất diệt !



Ngày Tình Ái
Ðêm thao thức em giở chồng thư cũ
Kỷ niệm về thuở hai đứa yêu nhau
Những nhánh hồng vẫn còn giữ nguyên màu
Hồng vàng đỏ … sắc lá còn xanh biếc

Ðừng quên nhé! giữa dòng đời chảy xiết
Giữ trong tim bất diệt đến ngàn sau
Ðóa hoa hồng ngày tình ái anh trao
Cùng lời nhắn “đừng quên tôi em nhé!”

Anh yêu hỡi ! người yêu anh nhỏ bé
Xa anh rồi … đời em sẽ quạnh hiu
Ân tình xưa em còn mãi chắt chiu
Mãi ôm ấp cuộc tình không đoạn kết

Ngày tình ái … tuyết rơi buồn hiu hắt
Gởi đến anh chút hơi ấm trong tâm
Sưởi tim anh xoa dịu vết lăng trầm
Cùng lời nguyện thân tâm anh an lạc !




Cánh Phượng Hồng Năm Cũ
Em nhớ lắm cánh phượng hồng năm cũ
Có muộn màng không hỡi cánh hoa rơi
Tha thứ cho tôi tuổi nhỏ chỉ ham chơi
Không thương tiếc cánh phượng hồng rơi rụng

Giờ xa khuất nhưng tim hoài rung động
Hoài niệm về một thuở tuổi thần tiên
Phượng đầy trời che khuất cả mái hiên
Nhặt cánh phượng em ghép vào trang vở

Nhặt cánh phượng anh tặng người em nhỏ
Không hiểu gì xin lỗi nhé người xưa
Tình yêu trao trong cánh phượng đong đưa
Khi em hiểu … mình xa nhau mấy nẻo

Cánh phượng đó theo thời gian tàn héo
Em không còn em gái nhỏ năm nào
Nhưng tấm lòng vẫn khoe sắc thắm màu
Anh và em vẫn mãi là tình bạn.



Thư Tình
Ngày xưa một cánh thư đi
Cho lòng xao xuyến tình ghi … ước nguyền
Thư về một cánh bình yên
Trao nhau hạnh phúc tơ duyên cuộn tròn

Thư đi thư lại say hồn
Nào ngờ tan vỡ … mỏi mòn … trông thư
Người xưa bảo thư là từ
Nên xa biền biệt … cánh thư nhạt nhòa

Chồng thư cũ … có nhạt màu
Nhưng tình em chẳng đổi màu thương yêu
Càng thương càng nhớ anh nhiều
Càng yêu sâu đậm suốt đời chẳng quên

Nỗi buồn không thể đặt tên
Nhẹ nhàng nhưng lại miên man trong lòng
Anh ơi còn nhớ hay không?
Ngày xưa một khối tình hồng đã trao

Mà nay anh ở phương nào?
Rưng rưng từng giọt lệ sầu gọi tên
Ðọc thư tình cũ mỗi đêm
Tim đau quặn thắt vương thêm … đọa đày

Anh ơi nỗi nhớ … trùng vây
Thân tâm rũ rượi hao gầy vì ai
Môi hồng má thắm … nhạt phai
Ðời buồn như giọt sương mai … đầu cành !